Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020

Hơn 130 người chết vì tai nạn giao thông

Bộ Công an đánh giá, so với Tết Kỷ Hợi năm trước, năm nay tai nạn giao thông giảm cả ba tiêu chí về số vụ 10%, số người chết giảm 5% và số người bị thương giảm 17%. Nhiều địa phương không xảy ra tai nạn giao thông, như: Bắc Ninh, Hà Giang, Khánh Hòa, Kon Tum, Lạng Sơn, Thái Nguyên.

Theo Ủy ban An toàn giao thông quốc gia, nguyên nhân tai nạn do lái xe vi phạm nồng độ cồn chiếm 2%; lấn đường 18%; chạy quá tốc độ 6,8%; còn lại đang điều tra. Các vụ tai nạn xảy ra từ buổi tối đến sáng hôm sau chiếm 46%.

Dịp Tết, có hai vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng làm 6 người chết. Tại Đăk Lăk ngày 24/1, xe máy chở ba người đâm vào xe khách đi ngược chiều làm chết ba người trên xe máy. Tại Tây Ninh ngày 28/1, hai xe máy tông nhau làm ba người tử vong.

Xe giường nằm chở khách về quê đón Tết lật khi qua Phú Yên, tối 25/1. Ảnh: Phạm Đại.

Xe giường nằm chở khách về quê đón Tết lật khi qua Phú Yên, tối 25/1. Ảnh: Phạm Đại.

Cục Quản lý khám chữa bệnh (Bộ Y tế) cũng cho biết, số vụ nhập viện do tai nạn giao thông giảm 17% so với cùng kỳ năm ngoái, đặc biệt số vụ liên quan tới nồng độ cồn đã giảm sâu. Tại Bệnh việt Việt Đức, Chợ Rẫy, số bệnh nhân cấp cứu có cồn chỉ chiếm 7-8% số vụ tai nạn, giảm trên 60% so với năm trước.

Cảnh sát giao thông, công an các dịch thuât địa phương đã xử lý hơn 19.900 trường hợp, trong đó hơn 3.100 người vi phạm nồng độ cồn, phạt tiền 19,3 tỷ đồng. Hơn 170 ôtô, 2.650 môtô bị tạm giữ, 2.680 người bị giấy phép lái xe. So với Tết Nguyên đán 2019, số vi phạm xử lý giảm 1.940 trường hợp, tiền phạt tăng 6,6 tỷ đồng.

Tết Canh Tý, người lao động được nghỉ từ ngày 29 tháng chạp đến mùng 5 tháng giêng (ngày 24/1 đến hết 29/1). Bắt đầu từ ngày 1/1, Nghị định 100/2019 về tăng mức xử phạt vi phạm nồng độ cồn có hiệu lực.

Theo đó, chỉ cần có nồng độ cồn vượt mức 0, lái xe sẽ bị phạt. Mức phạt cao nhất với người đi xe đạp là 600.000 đồng; xe máy 8 triệu đồng; ôtô đến 40 triệu đồng, tước giấy phép lái xe 22-24 tháng.

Người đàn ông có 106 con

Nghe tiếng xe dừng ở cửa, hơn chục đứa trẻ lớn nhỏ chạy ùa ra đón thầy Nhật. Chúng xúm lại xoa bóp tay chân, massage đầu. Một đứa mang đến cho ông cái áo thun màu chàm nói thủ thỉ: "Người ta cho quần áo, con lựa được cái này cho thầy". Chúng là những đứa trẻ từ khắp các huyện của tỉnh Gia Lai được ông Nhật mang về nuôi tại ngôi nhà chung ở thôn 1, xã Ia Hlốp, huyện Chư Sê.

Ông Nguyễn Văn Đương, chủ tịch xã Ia Hlốp nói: "Ông Nhật đang nuôi 106 em nhưng không đứa nào bị thất học".

Ông Nhật và bé Đinh Thiên Đức, 11 tháng tuổi. Vừa lọt lòng, bé Đức đã bị bỏ rơi trên rẫy và được ông Nhật mang về nuôi. Bé bị phát hiện bệnh tim bẩm sinh từ khi 2 tháng tuổi, cha nuôi đã phải bán bò để đưa bé đi mổ. Sau hai lần phẫu thuật, đến nay bé Đức đã ổn. Ảnh: Phan Diệp.

Ông Nhật và bé Đinh Thiên Đức, 11 tháng tuổi. Vừa lọt lòng, bé Đức đã bị bỏ rơi trên rẫy và được ông Nhật mang về nuôi. Bé bị phát hiện bệnh tim bẩm sinh từ khi 2 tháng tuổi, cha nuôi đã phải bán bò để đưa bé đi mổ. Sau hai lần phẫu thuật, đến nay bé Đức đã ổn. Ảnh: Phan Diệp.

Cái "duyên" giữa ông Nhật và những đứa trẻ bắt đầu từ năm 2005, khi ông Nhật từ Sài Gòn về xã Ia Hlốp nhậm chức linh mục. Ông thường cùng người bạn vào những ngôi làng sâu trong rừng, tìm hiểu đời sống người dân. Một lần, gặp đám ma của người Gia Rai, ông thấy một đứa trẻ đỏ hỏn khóc dữ dội cạnh thi thể người phụ nữ đang chuẩn bị được mai táng. Người bạn đi cùng giải thích, mẹ cháu bé này chết, theo tục của người Gia Rai thì con mới sinh ra phải được chôn theo mẹ.

Nghe xong câu chuyện, ông Nhật lao vào giành lại đứa trẻ từ tay già làng. Sau một hồi thương thảo, già làng chấp nhận đổi đứa trẻ bằng một con heo để cúng Giàng. "Lúc đó tôi chỉ muốn giật lại đứa trẻ để cứu nó chứ không nghĩ gì đến việc sẽ cho ai hay sẽ nuôi nó như thế nào", ông nhớ lại.

Về nhà, người đàn ông độc thân bỡ ngỡ khi ẵm trên tay đứa trẻ hai ngày tuổi đang khóc ngằn ngặt vì khát sữa. Ông bế đến từng nhà trong làng, hỏi thăm những phụ nữ đang cho con bú để xin sữa. Nhiều người không chịu cho vì sợ xui xẻo, họ vắt ra cái chén nhỏ chẳng được bao nhiêu, đút được vài muỗng thì hết, đứa trẻ lại khóc to. "Cũng có người cho bú, nhưng thấy bú nhiều lại sợ hết sữa, nên từ chối cho thêm", ông nhớ lại.

Đứa trẻ gầy gò đen nhẻm, ông Nhật chẳng biết tìm ai để cho làm con nuôi. "Quen hơi, bỗng dưng tôi thấy thương và có cảm giác gắn kết với nó", ông bộc bạch và quyết định giữ lại, đặt tên con là Đinh Hồng Phúc. Vì nhận con nuôi, ông Nhật không thể tiếp tục làm linh mục.

Ba năm sau, nghe người làng nói ở huyện Chư Pưh có hai vợ chồng người Gia Rai vừa qua đời để lại 5 đứa con, đứa lớn 9 tuổi, đứa nhỏ mới 2 tháng. Chạy xe máy hơn 40 km đường rừng, ông chứng kiến cảnh 5 đứa nhỏ đói chẳng có gì ăn, một tuần liền vào rừng mót mủ cao su đổi lấy bánh ăn, ông quyết định dẫn về bọn trẻ về nhà.

Bé Đinh Đức Độ. 5 tháng tuổi. Khi mới đẻ, bé bị bỏ rơi ở cổng nhà thờ xã Ia Hlop. Ảnh: Phan Diệp.

Bé Đinh Đức Độ. 5 tháng tuổi. Khi mới đẻ, bé bị bỏ rơi ở cổng nhà thờ xã Ia Hlop. Ảnh: Phan Diệp.

Để nuôi các con, ngoài trồng cà phê, ông Nhật phải làm thêm đủ nghề. Đầu năm 2008, ông xin được việc chăm người già ở bệnh viện vào ban đêm. Vậy là tối tối, ông khóa cửa để những đứa lớn ở nhà, địu những đứa nhỏ đến viện, trải chiếu ở hành lang cho chúng ngồi chơi. Công việc chăm người bệnh không hề nhẹ nhàng, thậm chí thường xuyên bị quát tháo và mắng chửi thậm tệ. Thấy ông cực quá, những đứa trẻ níu áo khóc lóc nói: "Thầy ơi đừng làm nữa, mình về đi".

Khi chúng lớn hơn, ông Nhật dẫn đàn con lên rẫy. Hết làm cho nhà mình lại đi làm thuê cho những nhà khác. "Dẫn theo để tụi nhỏ biết quý trọng lao động thôi, chứ chúng còn trông nhau, làm được bao nhiêu", ông nhớ lại.

Lũ trẻ hầu hết là người dân tộc, nên ông phải tự học thêm tiếng Gia Rai để hiểu con. "Sau 14 năm, tôi tự hào mình có thể viết đúng chính tả hơn tụi nhỏ", ông nói và luôn khuyến khích các con nói tiếng dân tộc mình, nhắc nhở các con không quên nguồn cội. Bé Hồng Phúc ở với ông từ nhỏ nên không giỏi tiếng dân tộc. Có lần, Phúc tỏ ra coi thường những đứa em ở cùng, ông Nhật giải thích: "Con cũng là người dân tộc, dù con không giỏi tiếng Gia Rai, nhưng máu chảy trong con là máu của núi rừng".

Điều ông Nhật cảm thấy day dứt nhất là chuyện về cậu bé tên Hiệp. Em bị cha mẹ bỏ rơi khi khoảng 6 tháng tuổi. Ông Nhật đem về nuôi một thời gian thì có cặp vợ chồng hiếm muộn đến năn nỉ xin con nuôi. Mong con có được một mái ấm với đủ cha mẹ nên ông đồng ý. Những tháng sau đó, ông vẫn thường đến thăm Hiệp. Sau 7 tháng, ông nhận thấy cứ mỗi lần đến thăm con lại thấy trên người có nhiều vết bầm tím. Hỏi hàng xóm mới vỡ lẽ, Hiệp thường xuyên bị cha mẹ bạo hành. Sau hôm đó, ông quyết định đưa con về. Bây giờ Hiệp đã 5 tuổi, đang học mẫu giáo, ánh mắt em lúc nào cũng buồn, chẳng mấy khi thấy cười. Nhìn Hiệp lặng lẽ bên các anh chị, ông hối hận vì trao con cho người khác. "Nên bây giờ dù thế nào tôi vẫn giữ con bên cạnh. Cực khổ một chút nhưng có được tình thương", ông tâm sự.

Bé Rahlan H Ưn dân tộc Gia Rai. 6 tuổi (bên trái), được ông Nhật nhận nuôi lúc 1 tuổi, do cha mẹ mất sớm và bé Đinh Thị Thùy Trâm (bên phải), 1 tuổi. Bé Trâm được nhận về từ lúc 4 tháng. Mẹ bé mất sớm, bà ngoại già không nuôi nổi nên đem đến gửi ông Nhật. Ảnh: Phan Diệp.

Bé Rahlan H' Ưn dân tộc Gia Rai. 6 tuổi (bên dịch thuât trái), được ông Nhật nhận nuôi lúc 1 tuổi, do cha mẹ mất sớm và bé Đinh Thị Thùy Trâm (bên phải), 1 tuổi. Bé Trâm được nhận về từ lúc 4 tháng. Mẹ bé mất sớm, bà ngoại già không nuôi nổi nên đem đến gửi ông Nhật. Ảnh: Phan Diệp.

Bây giờ, những đứa trẻ đã có một căn nhà khang trang, mỗi đứa có một chiếc giường với chăn ấm để ngủ, không còn lót chiếu ngủ nền đất như trước. Bữa cơm của các em thường ngày chỉ có canh rau và cá khô, chỉ hai ngày cuối tuần mới có thịt. Mấy năm nay những đứa trẻ đã lớn hơn, đã biết tự nấu cơm, dọn dẹp nhà. Đi học về các em học cấp 3 chia nhau nấu cơm, những em cấp 2 thì trông các em nhỏ hơn. Tắm xong, mỗi đứa tự giặt quần áo của mình.

Năm ngoái, một đứa con của ông vừa tốt nghiệp đại học, tưởng chừng ông Nhật sẽ đỡ khổ hơn nhưng đó cũng là lúc ông phát hiện mình bị bệnh u não ác tính. Khi những lần ngất xỉu của ông Nhật đến thường xuyên hơn, những đứa lớn bắt đầu thấy lo lắng. H’Ra, 18 tuổi nói: "Em học xong lớp 12 rồi sẽ đi học nghề. Em không học đại học vì sợ tốn nhiều tiền, tiền đó để thầy mua sữa cho các em nhỏ".

Những đứa trẻ không quen ngủ trưa, sau giờ cơm, chúng rủ nhau ngồi tụm năm tụm ba ngây ngô rỉ tai nhau rằng: "Bệnh của thầy không chữa được". Bọn trẻ không biết làm gì hơn ngoài việc bảo nhau xoa đầu để thầy đỡ đau.

Người đàn ông nuôi 106 đứa trẻ
 
 
Người đàn ông nuôi 106 đứa trẻ

Ông Đinh Minh Nhật và 106 đứa con. Video: Phan Diệp.

Diệp Phan

Bệnh nhân cấp cứu liên quan rượu bia Tết giảm 5 lần

Sáng 29/1, ngày nghỉ cuối cùng trong dịp Tết Canh Tý 2020, tại phòng hồi sức 1, Khoa Cấp cứu, Bệnh viện Việt Đức có 7 bệnh nhân đang điều trị. Nằm ở chiếc giường đầu tiên là anh Nguyễn Văn Sao, 23 tuổi, quê ở Hòa Bình, đang hôn mê.

Anh bị tai nạn giao thông từ chiều mùng 4 Tết, chuyển qua nhiều cơ sở y tế trước khi đến Bệnh viện Việt Đức. Kết quả chẩn đoán anh có vết thương sọ não, chấn thương vỡ nhãn cầu phải, cần phải phẫu thuật. Nồng độ cồn đo được trong máu của bệnh nhân Sao khi vào viện khá cao.

Anh Sao là một trong 69 bệnh nhân bị tai nạn giao thông có nồng độ cồn nhập Bệnh viện Việt Đức. Hiện, tại khoa Cấp cứu còn 11 trường hợp đang chờ mổ, trong đó có 3 ca chấn thương sọ não.

Bác sĩ Phạm Vũ Hùng, khoa Phẫu thuật nhiễm khuẩn, cho biết số lượng bệnh nhân bị tai nạn giao thông có liên quan nồng độ cồn trong Tết Canh Tý năm nay như bệnh nhân Sao không nhiều.

"Số bệnh nhân liên quan đến bia rượu giảm rất mạnh so với Tết năm ngoái, giảm tới gần 5 lần", bác sĩ Hùng nói.

Bệnh nhân Sao nằm cấp cứu tại Bệnh viện Việt Đức, ngày 29/1. Ảnh: V.T

Cấp cứu cho bệnh nhân Sao tại Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức, ngày 29/1. Ảnh: V.T

Lượng bệnh nhân khám cấp cứu, mổ cấp cứu, chấn thương sọ não... cũng giảm mạnh. Theo bác sĩ Hùng, đây là hiệu quả của Nghị định 100 và Luật Phòng chống tác hại của rượu bia.

"Các y bác sĩ cũng giảm được áp lực công việc", bác sĩ Hùng nói.

Tuy nhiên, theo bác sĩ Hùng, điều đáng tiếc là số ca tử vong tăng đáng kể. Tết năm ngoái chỉ có 16 ca thì năm nay lên đến 24 ca, do chấn thương nặng.

Tại Bệnh viện Thanh Nhàn (Hà Nội), số bệnh nhân tai nạn giao thông nhập viện cũng giảm 5 lần so với năm ngoái, đặc biệt không có trường hợp nào liên quan đến rượu, bia.

Báo cáo nhanh về công tác y tế trong 6 ngày Tết của dịch thuât Bộ Y tế, tính đến sáng mùng 5, có 30.406 ca khám, cấp cứu liên quan đến tai nạn giao thông, giảm 17,8% so với cùng kỳ Tết năm ngoái.

Số ca khám, cấp cứu liên quan đến tai nạn giao thông chiếm 12,7% trong tổng số khám, cấp cứu chung. Trong đó 12.015 trường hợp phải nhập viện điều trị, tăng 4,3% so với cùng kỳ Tết Kỷ Hợi. Có 136 trường hợp tử vong do tai nạn giao thông, bao gồm cả tử vong trên đường đến bệnh viện và tiên lượng tử vong xin về, nhiều hơn 9 ca so với Tết 2019.

Lê Nga

Số người chết vì dịch viêm phổi tăng lên 170

Ủy ban Y tế Quốc gia Trung Quốc (NHC) cho biết đã có thêm 38 ca tử vong vì viêm phổi cấp do chủng virus mới thuộc họ Corona (nCoV) và thêm 1.737 ca mắc bệnh, tính đến ngày 29/1. Bên cạnh đó, có 170 ca đã được chữa khỏi và xuất viện.

Các chính phủ nước ngoài đang cố gắng đưa dịch thuât công dân rời khỏi khu vực trong bối cảnh số người chết tăng vọt và Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã bày tỏ "quan ngại sâu sắc" về tình trạng lây lan bệnh từ người sang người tại ba quốc gia khác ngoài Trung Quốc, gồm Đức, Việt Nam và Nhật Bản.

Các bác sĩ ở Bệnh viện Trung ương Vũ Hán chăm sóc một bệnh nhân nhiễm viêm phổi cấp. Ảnh: Reuters.

Các bác sĩ ở Bệnh viện Trung ương Vũ Hán chăm sóc một bệnh nhân nhiễm viêm phổi cấp. Ảnh: Reuters .

Hơn 50 triệu người đang mắc kẹt ở bên trong và xung quanh Vũ Hán, thủ phủ tỉnh Hồ Bắc, nơi phát hiện ca nhiễm nCoV đầu tiên. Động thái phong tỏa này nhằm mục tiêu ngăn chặn dịch lây lan sang các thành phố khác ở Trung Quốc cũng như những nước khác.

Một số chuyên gia cho rằng nCoV không nguy hiểm như SARS song dịch bệnh vẫn gây hoang mang trên toàn cầu bởi tốc độ lây lan nhanh chóng và còn nhiều thuộc tính về nó hiện chưa rõ ràng, như mức độ gây chết người đến đâu.

Trước diễn biến phức tạp của dịch viêm phổi Vũ Hán, Trung Quốc đang tân trang bệnh viện Tiểu Sương Sơn ở Bắc Kinh trong vài ngày qua. Đây là bệnh viện nằm ở ngoại ô Bắc Kinh, được sử dụng nhằm kiểm dịch và điều trị cho các bệnh nhân mắc SARS năm 2003 và được chuyển đổi thành phòng điều trị vào năm 2012.

Vũ Hoàng (Theo Reuters )

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

Tranh cãi về việc phong tỏa Vũ Hán

Thành phố Vũ Hán thuộc tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc, nơi khởi phát dịch viêm phổi cấp do chủng virus mới thuộc họ corona (nCoV), bị phong tỏa từ hôm qua. 11 triệu dân ngừng tới các ga đường sắt và sân bay. Dịch vụ phà, tàu điện ngầm và xe buýt cũng dừng lại. Cảnh sát kiểm tra các phương tiện ra vào thành phố.

"Đó là quyết định vô cùng quyết liệt, nhưng không hiệu quả", bác sĩ người Canada Neil Rau, chuyên gia về các bệnh truyền nhiễm, đánh giá. "Biện pháp này không thực sự ngăn chặn được những loại virus dễ lây lan. Trong trường hợp virus không dễ lây, biện pháp này quá đà và gây ra sự bất tiện vô cùng lớn".

Cảnh sát đứng gác bên ngoài chợ hải sản Huanan, nơi phát hiện virus nCoV tại Vũ Hán, Trung Quốc hôm nay. Ảnh: AFP.

Cảnh sát đứng gác bên ngoài chợ hải sản Huanan, nơi phát hiện virus nCoV tại Vũ Hán, Trung Quốc hôm nay. Ảnh: AFP .

Ngoài Vũ Hán, 7 thành phố khác ở tỉnh Hồ Bắc cũng bị phong tỏa, bao gồm Hoàng Cương, Ngạc Châu, Xích Bích, Tiên Đào, Tiềm Giang, Chi Giang và Lợi Xuyên. Tại thủ đô Bắc Kinh, giới chức đã hủy hàng loạt sự kiện lớn dịp Tết Nguyên đán để "ngăn chặn và phòng ngừa dịch". Tử Cấm Thành cũng đóng cửa từ hôm nay để tránh lây lan bệnh.

Bác sĩ Rau cho rằng những biện pháp này có khả năng khiến người dân nghĩ mọi thứ tồi tệ hơn so với thực tế. "Không chỉ Vũ Hán, nó thậm chí sẽ gây hậu quả tiêu cực về kinh tế với ngành du lịch Trung Quốc", ông cho hay.

Theo báo cáo của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), virus nCoV đã lan Trung tâm dịch thuật sang nhiều quốc gia như Thái Lan, Nhật Bản, Hàn Quốc, Mỹ, Singapore và Việt Nam. 25 người tử vong và hơn 830 ca nhiễm bệnh. WHO gọi đây là "tình trạng khẩn cấp ở Trung Quốc", nhưng vẫn chưa trở thành mối lo ngại toàn cầu .

Bác sĩ Isaac Bogoch, nhà nghiên cứu về bệnh truyền nhiễm và sức khỏe toàn cầu tại Viện Nghiên cứu Bệnh viện Đa khoa Toronto, cho biết lệnh phong tỏa tại Vũ Hán, thành phố 11 triệu dân ở miền trung Trung Quốc, là "chưa từng thấy".

"Tôi chưa từng biết tới lệnh cấm di chuyển nào được áp dụng trên quy mô dân số lớn đến vậy. Tôi không nghĩ biện pháp đó hiệu quả, nhưng ít nhất có thể làm chậm sự lây lan", Bogoch nhận định.

Chuyên gia này gợi nhắc đại dịch SARS (hội chứng hô hấp cấp tính nặng) hồi năm 2002 - 2003, khởi phát từ Hong Kong và lan tới 37 quốc gia, cũng do một chủng virus thuộc họ corona. Để đối phó dịch bệnh, chính phủ Canada đã cách ly khoảng 25.000 cư dân trong khu vực Toronto mở rộng. Tuy nhiên, nỗ lực này cuối cùng gây lãng phí ngân sách và nhân lực bởi không phát hiện ca bệnh nào.

Biện pháp hạn chế di chuyển hoặc phong tỏa đã được áp dụng hàng thế kỷ nhằm ngăn chặn các dịch bệnh truyền nhiễm. Trong đợt bùng phát dịch Ebola ở Tây Phi hồi năm 2014, Sierra Leone áp lệnh phong tỏa toàn quốc trong ba ngày để đội ngũ y tế tới từng nhà tìm kiếm trường hợp nhiễm bệnh.

Tuy nhiên, không phải lúc nào cách này cũng đạt hiệu quả cao. Hồi năm 2009, khi dịch cúm A/H1N1 xuất hiện, một số quốc gia áp lệnh hạn chế các chuyến bay đến và đi từ Mexico. Một nghiên cứu hai năm sau đó chỉ ra rằng nó chỉ giúp dịch bệnh lan sang các nước khác chậm hơn khoảng ba ngày.

"Những biện pháp hạn chế đó không giúp ngăn chặn dịch bệnh. Virus có khả năng lây lan thành quy mô đại dịch trong thời gian ngắn", các tác giả của nghiên cứu trên viết.

Trước đó, một nghiên cứu vào năm 2006 về các biện pháp ngăn chặn dịch cúm gia cầm H5N1 cũng kết luận "việc hạn chế di chuyển sau khi phát hiện dịch bệnh có khả năng trì hoãn quá trình lây lan một khoảng thời gian ngắn, nhưng không tác động tới số lượng ca nhiễm bệnh cuối cùng".

Mặc dù vậy, Jonathan Ball, giáo sư ngành virus học tại Đại học Nottingham, Anh, vẫn ủng hộ biện pháp phong tỏa. "Cho đến khi tình hình được làm rõ hơn, tôi nghĩ phong tỏa là cách đối phó hợp lý. Bất cứ động thái nào nhằm giới hạn di chuyển khi dịch bệnh diễn ra đều sẽ phát huy hiệu quả", Ball nói, nhưng lưu ý chính quyền nên đặt ra giới hạn thời gian với lệnh phong tỏa.

Các nước có bệnh nhân nhiễm virus viêm phổi Vũ Hán tính đến ngày 23/1. Bấm vào ảnh để xem đầy đủ.

Các nước có bệnh nhân nhiễm virus viêm phổi Vũ Hán tính đến ngày 23/1. Bấm vào ảnh để xem đầy đủ .

Ánh Ngọc (Theo CTV News, AP )

Mỹ điều trị bệnh nhân viêm phổi Vũ Hán bằng robot

Bệnh nhân mắc viêm phổi Vũ Hán đầu tiên của Mỹ là người đàn ông 30 tuổi. Người này được chuyển đến bệnh viện của tiểu bang Washington sau chuyến đi đến Trung Quốc. Các bác sĩ đã dùng robot để chăm sóc, điều trị cho bệnh nhân. Đây là một trong nhiều cách để hạn chế sự lây lan của dịch bệnh.

Mỹ thông tin về trường hợp nhiễm viêm phổi Vũ Hán đầu tiên. Ảnh: Carla K Johnson.

Mỹ thông tin về trường hợp nhiễm viêm phổi Vũ Hán đầu tiên. Ảnh: Carla K Johnson.

Bác sĩ George Diaz, trưởng khoa bệnh truyền nhiễm tại Trung tâm Y tế Vùng Providence Everett, nói với Guardian rằng bệnh nhân đang trong tình trạng ổn định, nhưng không đưa ra thời gian chính thức về việc người này có thể xuất viện.

Diaz cho biết anh đã ngồi bên ngoài cửa sổ phòng của bệnh nhân để vận hành robot. Bệnh nhân cũng được thoải mái di chuyển trong phòng bệnh đặc biệt được cánh ly. Theo Diaz, đây Trung tâm dịch thuật là lần đầu tiên trung tâm y tế Everett tiếp nhận một bệnh nhân mang mầm bệnh đặc biệt. Bệnh viện và nhân viên đã chuẩn bị cho khả năng này từ năm 2015, khi bệnh viện để đối phó với dịch Ebola ở Tây Phi.

Bệnh viện có hai phòng đặc biệt, nhưng họ đang lên kế hoạch chuẩn bị ít nhất 10 phòng, nếu cần. Từ khi tiếp nhận bệnh nhân đầu tiên ở tiểu bang Washington, tất cả các cơ sở này đã kích hoạt một công cụ sàng lọc virus và phòng bệnh đặc biệt.

Khương Nha (theo The Guardian )

Năm hết, Tết đến gửi lời chia tay xế cưng

Còn nhớ, ngay từ tấm bé tôi đã rất đam mê xe hơi. Quê tôi ở một vùng hẻo lánh của Đông Nam Bộ, trong những năm 1980-1990 rất ít có cơ hội nhìn thấy xe du lịch. Mỗi lần nhìn thấy một chiếc Lada hoặc UAZ hiếm hoi chạy qua là tôi dõi mắt theo cho đến khi không còn nhìn thấy gì sau lớp bụi đất đỏ mịt mù với một cảm giác đam mê khó cưỡng. Có lẽ đó cũng là lúc nhen nhóm ước mơ quá đỗi to lớn trong tôi vốn chỉ là một cậu bé 7X đời cuối rất đỗi tầm thường ở một vùng quê nghèo khó.

Lớn lên, đi học và lập nghiệp ở đất Sài Thành, sau nhiều năm "cày cuốc" cũng tạm gọi là chăm chỉ tôi đã có cơ hội sở hữu cho mình vài mẫu xe hơi phù hợp với khả năng. Qua các đời xe Hàn, Mỹ, Nhật và chiếc xe hiện tôi muốn kể là Camry 2.4G 2011 đã cùng tôi lăn bánh được hơn 100.000 km.

Xe của tôi không quá loè loẹt, hoa mỹ bằng cách trang trí nhiều đèn, nhiều màu sắc nhưng bù lại có được sự ổn định, bền bỉ và "đức tính" tiết kiệm thì miễn chê. Xe của tôi chỉ bảo dưỡng tại hãng, không có khái niệm garage ngoài (cầm hoá đơn bảo dưỡng 100.000 km ở Toyota Bến Thành với số tiền 2,6 triệu tôi không tin phải hỏi lại đồng chí cố vấn dịch vụ thân thiết cho chắc ăn). Dù đã cùng tôi vi vu khắp các cung đường ngang dọc nhưng chưa từng một lần "hờn dỗi" bất chợt, chưa từng một lần "mè nheo" trong ngần ấy năm.

Chuyến đi xa nhất cả hai cùng nhau trải qua là TP HCM - Quảng Trị - TP HCM đi theo cung đường Trung tâm dịch thuật Kon Tum qua đường mòn Hồ Chí Minh. Hai tài chạy liên tục không ngừng nghỉ trừ những lúc đổ xăng và ăn uống. Sau một tour đi liên tục về đến nhà đồng hồ báo hơn 2.000 km, cứ tưởng máy sẽ kêu to hơn nhưng tuyệt nhiên không, garanti vẫn nhỏ nhẹ êm đềm ở vòng tua 750 v/p như lúc ban đầu.

Về trang bị, mặc dù bị xem là "đồ cổ" nhưng từ 2011 xe đã có: chống bó cứng phanh; cân bằng điện tử; ổn định thân xe; hỗ trợ phanh khẩn cấp, cảm biến cảnh báo trước và sau xe, vô-lăng đã có tích hợp điều chỉnh Audio, điều hoà và đồng hồ taplo. Nói chung là rất thuận tiện, hơn hẳn trang bị trên Camry 2.0G 2020 (trừ phanh tay điện tử, giữ phanh tạm thời).

Về tiện nghi đã có: tự cụp-mở gương chiếu hậu khi lock-unlock cửa bằng điều khiển; tự lên - xuống bốn kính bằng điều khiển; mở khóa tự động bốn cửa xe khi về P; hộc lạnh đủ để bốn chai nước suối cho bốn người trên xe sử dụng chỉ cần mở máy lạnh khoảng 60 phút là nước đã mát, CD sáu đĩa tự thay đổi theo chế độ cài đặt; điều hoà tự động hai vùng vùng với ba dàn cửa gió mát nhanh và sâu...

Điểm đặc biệt yêu thích là ngoài tính năng chỉnh điện các ghế trước ra thì trên ghế phụ có sẵn nút điều chỉnh tiến - lùi, gập - ngả ghế. Đặc biệt hữu dụng khi đi cùng con nhỏ, khi chúng lên cơn buồn ngủ bất tử khỏi phải dừng xe để chỉnh ghế. Đây là tất cả trang bị nguyên bản theo xe nên sau thời gian chín năm sử dụng và mọi chức năng vẫn hoạt động hoàn toàn trơn tru không có bất kỳ trục trặc gì.

Về vận hành, với dung tích động cơ 2.4 và hộp số tự động năm cấp (trên diễn đàn thấy mấy bạn hay bảo bốn cấp, xin vui lòng kiểm tra lại) khiến cho chiếc xe vận hành ở mức độ vừa phải, rất êm đềm nếu để ở chế độ thường và một chút linh hoạt nếu để ở chế độ thể thao. Có lẽ với tôi bấy nhiêu đó là đã đủ, còn với đa số nhiều người có lẽ mức độ hưởng thụ và năng lực tài chính cao hơn nên họ sẵn sàng "ném đá" và chê bai kinh khủng khiếp.

Mặc dù vẫn đưa đón tôi và các con đi làm, đi học hàng ngày ổn định nhưng vì tuổi đã cao, sắp "rớt" đời đăng kiểm nên tôi phải bấm bụng tiễn "nàng" về dinh theo chồng mới, cũng xem như là phần thưởng cho mình sau một năm tất bật nhiều biến cố. Tết 2020 này có lẽ là cái Tết cuối cùng chúng tôi còn ở bên nhau với cung đường 200 km cùng hai nhóc tì "phá như giặc" về quê nội của chúng, dự kiến cuối quý một năm 2020 chúng tôi sẽ chia tay để đôi bên cùng tìm duyên mới. Vậy, tiếp theo sẽ chọn xe gì?

Vài dòng tâm sự xem như là kỷ kiệm ngọt ngào dành cho bà xã cũ yêu dấu để nhớ về cảm xúc những ngày cuối năm còn ở cùng nhau, dù sao thì cũng chúc "nàng" tìm được một người tử tế biết yêu thương và chăm sóc tận tình trong khoảng thời gian sắp tới vì em xứng đáng có được một tấm chồng tử tế.

Chúc tất cả độc giả một mùa xuân mới an vui và hạnh phúc.

(Còn tiếp)

Độc giả Minh Trần